寿终正寝,你跟我说是人生模拟? 第8章

作者:止戈为武

  又是一番闲谈,逐渐有百姓在门口张望,李二狗也不敢留着碍事,便要告辞,方韩送到门口,又叮嘱道:“李二哥,这药材的事,需求量大,若是村里人愿意,也可让他们采摘收集,我都收了。”

  李二狗连忙点头,告辞了去。

  方韩看了一回,便返回医馆中,取过一本新购的医书看了起来。

  跟李二狗说的药材之事,一是投桃报李,人生模拟中,受他们不少帮助,投桃报李,适当的回报他们,给他们一些可以增加收入的渠道。

  别小看这些,那李二狗憨厚老实,暂时不明白其中的仔细,待过上一阵,便知晓好处了。

  既能补充自己的药材来源,又能回报对方一二,这事也不过顺手为之,方韩自然做得。

  更何况......

  这也是加深联系,扎根群众的一步。

  方韩有了人生模拟中的处世经验,深知这其中道理与好处。

  前世,不敢说如何,起码在临水县连同周围一地,他的名望极高、极重!

  一呼百应,便是由此而来的。

  看了几眼医书,感受到目光,几位百姓在医馆门口张望,一瞧见方韩的模样,便是吃惊之色,啧啧称奇地离开了。

  方韩也不在意。

  这医馆也是前几日刚刚弄好,如今才开了一会,没有人来属实正常,他都做好了一两个月没人看病的准备了。

  这次跟人生模拟中不同,彼时他是加入了老郎中的医馆,在那熬了许久的资历,周围百姓都认得他,认可他的医术,后来他成了医馆的郎中,也是非常顺理成章的。

  但现实中,初来乍到,谁认识他啊?

  纵是好奇有家新医馆,进来瞧上一瞧,看得坐堂的郎中竟是位年轻人,也实不相信他有治病救人的本事。

  嘴上无毛,办事不牢。

  方韩这年纪,也难让人信任。

  遂这医馆虽开,但到底得经受一段时间的考验才行。

  前期无人问诊,是可以预见的。

  只不过方韩对此,倒不是很在乎,他耐心很足。

  若是为求营生,自得花些心思去操弄。

  但如今他又不缺银钱,倒也不需太过急躁。

  静静等待即可。

  (ps:新书起航!希望大家多多支持,鲜花、推荐、月票、评论~)

  ..................

第十一章 老郎中、前世师徒!

  Vì van ?e noi dung, nguon này khong ho tro xem van ban goc.

  .....................

  Qua nhiên nhu phuong Hàn so du lieu nhu the, liên tiep may ngày, cung khong có cái gì bách tính toi cua nhìn xem benh.

  Nguoc lai là chac là có the nghe ?uoc chút chung quanh nghi luan am thanh.

  Ngau nhiên có may cái toi cua, cung là tìm hieu y quán lang trung là ai, biet ?uoc là phuong Hàn sau, lien cung khong tin roi ?i.

  May ngày nay, ngoai tru bán ?i may luong duoc lieu bên ngoài, lien khong thu hoach ?uoc gì.

  Phuong Hàn cung khong thèm ?e y, van nhu cu là moi ngày thong le mo cua, có

  Bí mat, moi ngày vo cong tu hành cung là mot lan khong roi.

  「 Duong sinh cong 」 Nhan ?uoc tan thang, tro thành 「 Duong sinh noi cong 」 Sau, van là moi ngày mot canh gio van hành tot nhat, nhung

  Khong ngung the ngo o trong ?ó bien hóa, phuong Hàn có chút ?am chìm trong ?ó.

  Nhan sinh mo phong bên trong, hon nua ?oi

  Bay gio trong

  Ngày ngày tu hành noi cong, toi luyen vo cong chiêu thuc, voi vàng quên ca troi ?at.

  Lai là mot ngày mo cua, phuong Hàn ngoi cong ?uong xu án, y quán bên trong chi mot mình han, có ve hoi vang ve.

  ?ap ?ap ~

  “Nguoi chính là noi này lang trung?”

  Mot giong già nua tai ngoài cua vang lên, trong loi nói mang theo mot tia ngac nhiên, còn có chat van.

  Phuong Hàn nghe thanh am này, có chút hoang hot, ngang ?au nhìn ve phía cua ra vào

  Ngoài mieng nói nhu the, cam thay lai am tham cam khái: ‘ Nguoi co thê cuoi cùng nhan nai khong ?uoc tính tình ?i tìm toi......’

  

  Chính là nhan sinh mo phong bên trong, vi kia truyen thu cho han y thuat lao lang trung —— Chan lao.

  Phuong Hàn nhìn qua Chan lao, cam xúc phun trào, rat là cam niem.

  ?en noi vì phuong nào Hàn khong chu ?ong tien ?en bái phong......

  Ky thuc ?i tìm, chi cách nhìn xa xa, nhung lai cung khong tien lên quay ray.

  Boi vì lay phuong Hàn ?oi voi vi này hiêu ro, tru phi là bình thuong nhìn chan tri benh, bang khong han neu nhu tùy tien tien lên, nhat ?inh se bi han ?e phòng, canh giác.

  Tai nhan sinh mo phong bên trong, han chan chính phai han tán thành tín n

  Nhieu nam can trong, can cù cham chi hieu hoc, lúc này moi ?a ?ong han, bat ?au chan chính truyen thu y thuat.

  Mot so thoi khac, phuong Hàn ?eu cam thay cái này Chan lao lòng canh giác quá nang chút, cung khong biet han cái này khong hieu thau lòng phòng bi, ?en tot cùng ?en tu ?au, trong này uoc chung là có chuyen xua.

  Nhung han chua tung nhac lên, phuong Hàn cung khong ?i nghe ngóng.

  Mot the này, ?e tránh xúc ?ong han cái kia khong hieu thau ?e phòng, phuong Hàn ?uong nhiên se khong giam lên vet xe ?o.

  Truoc ?ó o chung lau nhu vay, cung tham dò han ban tính, ?ay là mot cái thích vo cùng nghiên cuu y thuat, cung cuc ky chán ghét lang bam, ?oc y lao ?au nhi.

  Phuong Hàn cung khong can làm cái gì, chi can mo mot nhà y quán, cho thêm mot hoi, lao gia hoa này nhat ?inh se nhan khong chiu noi toi nhìn mot chút.

  Qua nhiên, cái này khong có may ngày, lien chay toi.

  Phuong Hàn cuoi ha ha nhìn xem Chan lao.

  Cái kia Chan lao dùng có phan van ?uc mà ánh mat nhìn cham cham phuong Hàn nhìn mot hoi, moi nhech mieng gieu cot nói: “Hoac, long còn chua moc ?u, lien hoc

  Thao! Cái này quen thuoc trào phúng huong vi.

  Phuong Hàn lui ve phía sau mot chuyen, tua o trên ghe, cuoi ha ha nói: “Lao gia hoa, nguoi ?ánh tu ?au toi? Nhàn su nhieu nhu vay? Ta nhan ra hay khong duoc lieu, lai làm nguoi chuyen gì?”

  Chan lao dung rau trung mat: “Nguoi! That là khong có le phép hau sinh!”

  Phuong Hàn sách mot tieng ?ao: “Nguoi cung là! That là khong có le phép tien boi!”

  Nói, khong khoi xoa bóp mot cái ung ?o khóe mat.

  Lao nhan này moi mo mieng, quá ?úng vi.

  Cam giác có chút le muc......

  Chan lao than sac sung so, co quái nhìn phuong Hàn mot mat: “Nguoc lai là mieng luoi bén nhon, cung khong biet có hay khong ban linh that su.”

  “Neu là khong có cái này mot phan ban su, dám can ?am lay lang bam chi than ?i làm nghe y, muu tài hai menh, lao ?au ta mac dù cung khong phai cái gì ?en nhan vat, nhung cung có the nhuong nguoi tai cái này Lam Thuy thành khong tiep tuc cho ?uoc nua!”

  Phuong Hàn biet ?uoc lao ?au loi này cung khong phai là loi nói doi, han là that có kha nang này.

  Mot vi y thuat cao minh lang trung, chua tri benh nhan tính ra hàng tram, có the tuong tuong nhan mach cua han có bao nhiêu rong.

  Dù sao thì phuong Hàn chính mình mà nói, han hau ky thoi ?iem, nhan mach trai rong ca tòa Lam Thuy thành, tham chí xung quanh, tham chí rong hon nhan mach ?eu có, lay thanh danh cua han, danh vong, chi can han nguyen y mo mieng, nguyen y vì han bon tau vo so

  Duoi mat cái này Chan lao chac chan là khong có phuong Hàn nhan sinh mo phong bên trong, hau ky cái kia kinh khung nhu vay giao t

  ?ang muon nói chuyen, bên ngoài lai truyen toi am thanh, do dành nhon nháo.

  Sau mot khac, mot vi chat phác thanh niên cong mot cái gio nua là cao hung bung bung, nua là lo so ma thang buoc ?i ?i vào, ?i theo còn có sáu, bay vi thanh niên, cung ?eu là mot bo vai tho áo gai anh nong dan an mac, co ?eu cong gio, lo mo co thê nhìn thay gio bên trong thao duoc.

  Cái kia cam ?au chính là ly Nhi Cau, trong thay Chan lao tai y quán cua ra vào có chút ky quái, chat phác cuoi cuoi.

  Chan lao cung bi mot nhóm

  “Phuong tiên sinh, nguoi manh khoe a, ha ha.”

  Có chút co quap cùng phuong Hàn lên tieng chào, khác ?ong loat toi, mot chút am tham ngac nhiên ?ánh giá chung quanh, mot chút nhìn thay phuong Hàn lien mot mat trên su kích ?ong phía truoc mo mieng nói: “Phuong tiên sinh, ngài that ?úng là than y a! Ta ?ai gia cái kia quái benh, nghe xong nguoi nói bien pháp, lai tot ?ep!”

  “?ung vay a ?ung vay a! Trong nhà cua ta lao nhan cái kia tay chan cuoi cùng tê dai cho xau, cung khá rat nhieu, that su là than y, y thuat khong the, khó luong a!”

  May cái hán tu lao nhao, vay quanh phuong Hàn nói, lòng cam kích vui tai nói nên loi.

  (ps: Sách moi xuat phát! Hy vong ?ai gia ung ho nhieu hon, cau hoa tuoi, ?e cu, nguyet phieu, bình luan ~)

  ..................

  Lap tuc cuop mao xung ( Thoi gian hoat ?ong: 10 nguyet 1 ngày ?en 10 nguyet 7 ngày )

第十二章 师承何门?

  .....................

  一旁的甄老见着这场面,眼神有些惊疑,也不说话,想看看情况。

  那前来的几位青壮,不断感激与恭维,那边李二狗适时道:“方先生,咱们这次过来,是带了您要的草药,您瞧瞧,是不是这些......”

  几位青壮也反应过来,连忙把背篼放下,边说道:“俺们知道方先生要这些药材,便也帮着摘了些,来送给方先生。”

  方韩笑着点头,一一检查清点过后,称了称,从堂后取了些许铜钱,按照常价给了他们。

  那几个青壮说什么也不肯收,梗着脖子,红着脸激动道:“不要!不要!方先生为俺们家里人治病,也不收钱,俺们哪好意思要您的钱!就随便摘摘,不花什么功夫。”

  那李二狗也是跟着附和,他起初其实也是心动想要钱的,但回去之后跟老爷子一说,被骂了一顿,也知晓自己贪心了,现在也不敢要了。

  又是一番推脱。

  方韩也不是个扭捏的人,爽快道:“既然是村里人的好意,行!这次我就领了,不过事先说好,以后每隔一段时间,我都需要收这些药材,后续的可要明算账啦!否则,我也不好意思收你们的药材了。”

  见几位青壮似还要拒绝说话,方韩也不给他们说话的机会,又是一番说道,这才答应了下来。

  其中一位青壮有些扭捏,不好意思道:“方先生,其实这次过来,俺是想找你看病的,这......”

  方韩瞧了他一眼,点点头道:“好,你先坐一会。”

  又招呼其他几位青壮坐下,他将几背篼的药材分辨细分好,拿到后堂去了。

  那边甄老也不说话,就静静看着,心里多少也有些数了,这后生,怕是真有点能耐。

  至于具体如何,再看看,甄老瞄向了刚刚说话的那青壮,眼神有些奇异,暗想这病可不大好治,且这般看看这后生的成色。

  没过一会,方韩便走了出来,手上也提着物什,是各种行医的工具,比如针灸用的银针、自己蒸馏好的少许高度酒精等等。

  “来!”

  坐到刚刚那位青壮面前,笑着道:“说一说你的情况,是哪里不舒服?”

  青壮有些忐忑道:“近来肚子总觉得胀得厉害,偶尔会疼......”

  详细问清楚了病症后,又为其把脉确认,一番流程下来,方韩心里了然了,把青壮叫起,在堂中一处榻上躺在。

  “我先为你针灸,疏通一下脉络......”

  那青壮忙不迭地点头,脱了上衣趴在那。

  李二狗几人想上前,又怕打扰到,倒是那甄老一点不忌讳,直愣愣地走了上前,在一旁看着,带着些许审视。

  方韩扫了这老头一眼,也不说什么,取出一套银针,用火烧了烧,开始下针,手指翻飞,显得纯熟至极。

  那甄老在其出手的那一刻,便是眼神微愕,待细看一番,更是脸色为之一变,猛然看向方韩,目光里,带着奇异之色。

  少许时间,那青壮的背上已是扎满了银针......

  方韩道:“好了,你先别动,尚需等一会时间。”

  那青壮汉子自不敢乱动,连忙称是。

  方韩笑了笑,去了药柜那里,称取了一些药材,分好十数包,串绑好。